PFMEA | Quy Trình Phân Tích Lỗi và Ảnh Hưởng Của Lỗi

15/07/2020    18.169    3.54/5 trong 171 lượt 
PFMEA | Quy Trình Phân Tích Lỗi và Ảnh Hưởng Của Lỗi
PFMEA là một công cụ Phân tích lỗi và ảnh hưởng của lỗi quy trình. Nó là một công cụ phân tích được sử dụng bởi một tổ chức, đơn vị kinh doanh hoặc nhóm chức năng chéo để xác định và đánh giá các nguy cơ thất bại tiềm ẩn của một quy trình.
PFMEA là một công cụ Phân tích lỗi và ảnh hưởng của lỗi quy trình.
Nó là một công cụ phân tích được sử dụng bởi một tổ chức, đơn vị kinh doanh hoặc nhóm chức năng chéo để xác định và đánh giá các nguy cơ thất bại tiềm ẩn của một quy trình.
PFMEA cũng cung cấp khung để xác định và ưu tiên hành động cho các phần có yếu tố rủi ro để giảm thiểu rủi ro.
Đó là một tài liệu trực tiếp cần được cập nhật trong suốt quá trình sản xuất và duy trì nó trong suốt vòng đời của sản phẩm.
10 bước đơn giản để thực hiện PFMEA:
1. Xem lại quy trình và các yêu cầu của nó
2. Brainstorm về cách thức lỗi tiềm ẩn
3. Liệt kê những ảnh hưởng tiềm ẩn của lỗi
4. Đánh giá các mức độ nghiêm trọng (Severity)
5. Đánh giá các mức độ xuất hiện (Occurence)
6. Đánh giá các mức độ phát hiện (Detection)
7. Tính toán RPN
8. Xây dựng kế hoạch hành động
9. Hành động

Bước 1. Xem lại quy trình và Yêu cầu của nó

Sử dụng sơ đồ quy trình để xác định từng thành phần quy trình trong Phân tích lỗi và ảnh hưởng của lỗi quy trình.
Liệt kê từng thành phần quy trình trong bảng FMEA.
Xem lại các thành phần quy trình và chức năng dự định
Sử dụng sơ đồ chi tiết của quy trình
Lưu đồ chi tiết là điểm khởi đầu tốt để xem xét quy trình
Với sơ đồ quy trình trong tay, các thành viên nhóm PFMEA nên làm quen với quy trình bằng cách quan sát thực tế quy trình.
Đây là thời gian để đảm bảo mọi người trong nhóm hiểu được quy trình cơ bản và cách thức hoạt động của các thành phần quy trình.
Có nhiều lý do để xem xét quy trình
Lý do đầu tiên là xem xét quy trình giúp đảm bảo rằng tất cả các thành viên trong nhóm đều quen thuộc với quy trình.
Lý do thứ hai là để xác định thành phần chính của quy trình.
Lý do thứ ba để xem xét quy trình là để đảm bảo rằng bạn đang nghiên cứu tất cả các thành phẩn của quy trình FMEA.

Bước 2. Brainstorm cách thức lỗi tiềm ẩn

Xem lại tài liệu và dữ liệu hiện có để có gợi ý về tất cả các cách có thể mà thành phần có thể có lỗi.
Xem xét các lỗi cơ chế tiềm ẩn cho từng thành phần và chức năng tương ứng của nó trong bước này của PFMEA.
Một lỗi cơ chế tiềm ẩn thể hiện qua bất kỳ cách thức nào trong đó bước thành phần hoặc quy trình có thể không thực hiện chức năng hoặc chức năng dự định của nó.
Sử dụng danh sách các thành phần và các chức năng liên quan được tạo trong bước 1, với tư cách là một nhóm, động não các lỗi cơ chế tiềm ẩn cho từng chức năng.
Đừng đi tắt ở bước này, đây là thời gian cho việc xem xét kỹ lưỡng.
Chuẩn bị cho buổi động não
Trước khi bạn kết thúc phiên động não, hãy xem lại tài liệu để biết nguyên nhân có thể của các lỗi cơ chế tiềm ẩn.

Bước 3. Liệt kê những ảnh hưởng tiềm ẩn của lỗi

Xác định các ảnh hưởng liên quan đến từng lỗi cơ chế.
Một số lỗi sẽ có ảnh hưởng đến khách hàng và những người khác đối với môi trường, cơ sở và thậm chí cả quá trình
Các ảnh hưởng cần được nêu trong các điều khoản có ý nghĩa
Nếu các ảnh hưởng được xác định theo thuật ngữ chung, sẽ khó xác định (và giảm) rủi ro tiềm năng thực sự.

Bước 4. Đánh giá mức độ nghiêm trọng (Severity)

Xếp hạng mức độ nghiêm trọng là ước tính mức độ nghiêm trọng của ảnh hưởng sẽ xảy ra.
Để xác định mức độ nghiêm trọng, hãy xem xét tác động mà ảnh hưởng sẽ gây ra cho khách hàng, đối với các hoạt động hạ nguồn đối với các nhân viên vận hành quy trình.
Xếp hạng mức độ nghiêm trọng dựa trên thang điểm tương đối từ 1 đến 10.
Một điểm “10” có nghĩa là hiệu ứng có mức độ nghiêm trọng cao dẫn đến nguy hiểm mà không có cảnh báo.
Ngược lại, xếp hạng mức độ nghiêm trọng “1” có nghĩa là mức độ nghiêm trọng cực kỳ thấp.

Bước 5. Đánh giá mức độ khả năng Xuất hiện (Occurence)

Mức độ xuất hiện được dựa trên tần suất là nguyên nhân của sự thất bại là khả năng để xảy ra ở bước thứ 5 của PFMEA.
Tiếp theo, xem xét nguyên nhân tiềm ẩn hoặc lỗi cơ chế; sau đó đánh giá mức độ xuất hiện cho từng nguyên nhân hoặc lỗi cơ chế.
Nếu chúng ta biết nguyên nhân, chúng ta có thể xác định tốt hơn mức độ thường xuyên xảy ra một chế độ thất bại cụ thể. Làm thế nào để bạn tìm thấy nguyên nhân gốc rễ?
Một trong những cách dễ sử dụng nhất là kỹ thuật 5-Whys.
Khi đã biết nguyên nhân, hãy thu thập dữ liệu về tần suất của các nguyên nhân.
Nguồn dữ liệu có thể là phế liệu và báo cáo làm lại, khiếu nại của khách hàng và hồ sơ bảo trì thiết bị.
Có nhiều phương pháp phát hiện vấn đề và giải quyết vấn đề.
Phạm vi thang điểm mức độ xuất hiện:
Cũng giống như thang điểm mức độ nghiêm trọng, thang điểm mức độ xuất hiện cũng từ 1 đến 10.
Mức “10” của thang điểm mức độ xuất hiện có nghĩa là khả năng xuất hiện của lỗi cơ chế ở bất kỳ lúc nào là cực kỳ cao.
Mức “1” có nghĩa là khả năng xuất hiện lỗi cực kỳ thấp.

Bước 6. Đánh giá mức độ phát hiện (Detection)

Dựa trên các cơ hội, lỗi sẽ được phát hiện trước khi khách hàng tìm thấy nó trong bước thứ 6 của lỗi cơ chế trong quá trình và phân tích ảnh hưởng.
Thang điểm mức độ Phát hiện:
Nếu lỗi có điểm là 1 thì có nghĩa là mức độ Phát hiện lỗi là chắc chắn.
Ngược lại, lỗi có điểm là 10 thì khả năng phát hiện lỗi là không xảy ra.
Điều này về cơ bản có nghĩa là không có kiểm soát tại chỗ để ngăn chặn hoặc phát hiện.

Bước 7. Tính toán RPN

Tính toán RPN (Hệ số ưu tiên rủi ro – Risk Priority Number)
RPN = Mức độ nghiêm trọng x Khả năng xuất hiện x Khả năng phát hiện
         = Severity x Occurence x Detection
RPN là Hệ số ưu tiên rủi ro
RPN cho chúng ta một thứ hạng rủi ro tương đối
RPN càng cao, rủi ro tiềm ẩn càng cao
RPN được tính bằng cách nhân ba yếu tố với nhau
Nhân số xếp hạng Mức độ nghiêm trọng, số xếp hạng mức độ Xuất hiện và xếp hạng mức độ Phát hiện.
Tính toán RPN cho từng lỗi cơ chế và ảnh hưởng của lỗi.
Lưu ý: 
RPN cung cấp cho chúng ta một công cụ tuyệt vời để ưu tiên các nỗ lực cải tiến tập trung.

Bước 8. Xây dựng kế hoạch hành động

RPN có thể được giảm bằng cách hạ thấp điểm bất kỳ yếu tố nào trong ba yếu tố (mức độ nghiêm trọng, khả năng xuất hiện hoặc phát hiện) một cách riêng lẻ hoặc kết hợp với nhau.
Việc hạ thấp điểm Mức độ nghiêm trọng đối với Lỗi cơ chế trong quá trình và Phân tích ảnh hưởng thường là khó khăn nhất.
Mức độ nghiêm trọng thường yêu cầu sửa đổi vật lý đối với thiết bị xử lý hoặc bố trí.
Giảm xếp hạng khả năng xuất hiện được thực hiện bằng cách loại bỏ hoặc kiểm soát các nguyên nhân tiềm ẩn.
Các công cụ chống lỗi thường được sử dụng để giảm tần suất xuất hiện.
Việc giảm xếp hạng phát hiện có thể được thực hiện bằng cách cải thiện các điều khiển quy trình tại chỗ.
Thêm phần quy trình tắt máy an toàn, tín hiệu báo động (cảm biến hoặc SPC) và thực hành xác nhận bao gồm hướng dẫn công việc, quy trình thiết lập, chương trình hiệu chuẩn và bảo trì phòng ngừa là tất cả các phương pháp cải thiện xếp hạng phát hiện.
Như thế nào được coi là một RPN chấp nhận được?
Câu trả lời phụ thuộc vào tổ chức.
Ví dụ: Một tổ chức có thể quyết định bất kỳ RPN nào vượt mục tiêu 160 thì sẽ không được chấp nhận và phải được giảm xuống.
Như vậy, một kế hoạch hành động sẽ xác định ai làm việc gì khi cần thiết.
Có nhiều công cụ hỗ trợ nhóm PFMEA trong việc giảm rủi ro tương đối của các lỗi cơ chế.
Công cụ hữu dụng để giảm hệ số RPN:
- Chống lỗi (Poka Yoke) – “Một kỹ thuật có thể khiến lỗi không thể xảy ra, giảm thứ hạng xuất hiện xuống 1. Đặc biệt quan trọng khi xếp hạng Severity là 10.
- Kiểm soát quá trình thống kê (SPC – Statistical Process Control) – “Một công cụ thống kê giúp xác định đầu ra của một quy trình để xác định khả năng của quy trình so với thông số kỹ thuật và sau đó duy trì kiểm soát quy trình trong tương lai.”
- Thiết kế các thử nghiệm (DOE – Design of Experiments) – “Một nhóm các kỹ thuật cải tiến thống kê hữu dụng có thể xác định các biến số quan trọng nhất trong một quy trình và các cài đặt tối ưu cho các biến này.”

Bước 9. Hãy hành động

Triển khai các cải tiến được xác định bởi nhóm PFMEA của bạn trong bước thứ 9:
Kế hoạch hành động vạch ra những bước cần thiết để thực hiện giải pháp, ai sẽ thực hiện chúng và khi nào chúng sẽ được hoàn thành.
Một giải pháp đơn giản sẽ chỉ cần một kế hoạch hành động đơn giản.
Đôi khi các công cụ quản lý chuyển động P như biểu đồ PERT và Biểu đồ Gantt sẽ cần thiết để giữ cho kế hoạch hành động đi đúng hướng.
Trách nhiệm và ngày hoàn thành mục tiêu cho các hành động cụ thể được thực hiện được xác định

Bước 10. Tính RPN

Đánh giá lại từng lỗi tiềm ẩn một khi các cải tiến đã được thực hiện và xác định tác động của các cải tiến
Bước này trong chế độ thất bại trong quá trình và Phân tích hiệu ứng xác nhận kế hoạch hành động có kết quả mong muốn bằng cách tính RPN kết quả.
Để tính toán lại RPN, đánh giá lại mức độ nghiêm trọng, sự xuất hiện và xếp hạng phát hiện cho các chế độ thất bại sau khi kế hoạch hành động đã được hoàn thành.

Lợi ích của quy trình FMEA

Quy trình FMEA xác định các chế độ lỗi tiềm ẩn trong quá trình thiết lập sản phẩm hoặc quy trình và xác định nguyên nhân tiềm ẩn của quá trình sản xuất và lắp ráp.
PFMEA đánh giá tác động tiềm tàng của khách hàng đối với các lỗi. Nó xác định các biến quy trình quan trọng để tập trung kiểm soát để giảm sự cố và phát hiện các điều kiện lỗi. 
FMEA phát triển một danh sách các lỗi cơ chế tiềm ẩn được xếp hạng theo tác động của chúng đối với khách hàng. Chúng ta có thể đặt ưu tiên cho hành động khắc phục và phòng ngừa đối với các lỗi cơ chế tiềm ẩnvới sự trợ giúp của PFMEA.

Khách hàng

  • Coca Cola
  • Benh vien cho ray
  • doosan
  • Honda
  • Phong Phu
  • vicem
  • Vietnam airlines
  • ych
  • Dam Ca Mau
  • IPC
  • IAF
  • benh vien hoan my
  • DRC
  • Geleximco
  • cholimex
  • Nem Van Thanh
  • Petrolimex
  • ONP
  • Rang dong
  • Qui phuc
  • rincons
  • Sanofi
  • Ben thanh
  • Liksin
  • Vinh xuan